Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2011
Hà Nội niềm tin và hi vọng
Mặt hồ [A] gươm vẫn lung linh mây [D] trời,
Càng toả [D] ngát hương thơm hoa [A] Thủ đô.
Đường lộng [D] gió thênh thang năm cửa [D] ô.
Nghe tiếng [A] cười không quên niềm thương [E7] đau.
Hà Nội [A] đó, niềm tin yêu hy [D] vọng
Của núi [D] sông hôm nay và mai [A] sau.
Chân ta [F#m] bước lòng ung dung [D] tự hào,
Kìa nòng [E7] pháo vẫn vươn lên trời [A] cao.
Ôi [A] Đông Đô! Hùng [F#m] thiêng dấu xưa còn in [D] nơi đây!
Ơi Thăng [E7] Long! Ngày nay chiến công rạng [A] danh non sông.
Hà [F#m] Nội mến yêu của [C#m] ta, thủ [D] đô mến yêu của [C#m] ta
Là [D] ngôi sao mai rạng [C#7] rỡ.
Sáng [D] soi bóng đêm Trường [F#m] Sơn, lắng trong nước [A] sông Cửu Long,
Nhẹ nâng bước chân [Bm] hành quân, dệt nên tiếng [E7] ca át tiếng bom [A] rền...
Hà Nội chúng [Bm] ta, vọng lời ca thiết [E7] tha… Át tiếng bom [A] rền
Phan Nhân
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét